Trung Quốc: Đưa hối lộ tình dục vào luật?

Giữa tháng 11-2007, Cục Phòng cháy chữa cháy (Bộ Công an Trung Quốc) đã công bố bốn điều cấm trong thi hành công vụ đối với chiến sĩ trong ngành. Đáng chú ý nhất là quy định cấm nhận hối lộ trong phân phối tài sản và thu mua vật tư, bao gồm cả các hình thức hối lộ phi vật chất như phục vụ giới tính.

Cục Phòng cháy chữa cháy đã trở thành đơn vị đầu tiên của Trung Quốc ra văn bản cấm hối lộ tình dục. Theo số liệu của Viện Kiểm sát tối cao Trung Quốc, năm 2006, 95% quan tham bị điều tra xử lý đều có người tình và trên 60% cán bộ lãnh đạo tham nhũng có vợ bé.

Không thể đưa vào luật

Theo giáo sư Phương Bằng ở Học viện Tư pháp hình sự (thuộc Học viện Pháp luật chính trị Trung Quốc), trong hối lộ có hối lộ vật chất và hối lộ phi vật chất. Tuy nhiên, ông không đồng ý đưa hối lộ tình dục vào luật vì bốn nguyên nhân:

1. Về giới hạn phạm vi hối lộ: Từ Bộ luật Hình sự đầu tiên năm 1979 đến Bộ luật Hình sự hiện hành luôn giới hạn phạm vi hối lộ là lợi ích tài sản chứ không bao gồm lợi ích phi vật chất.

2. Hối lộ tình dục dù định thành tội danh thì tính khả thi không cao, vì ba lý do:

- Có những điều rất khó xác định rõ ràng như nhận định thế nào là hối lộ tình dục, bao người tình có phải là hối lộ tình dục không và khi phụ nữ và quan chức phát sinh quan hệ tình dục, liệu trong đó có ý đồ mưu lợi cá nhân.

- Giới tính không thể cân, đong vì không thể xác định bao nhiêu lần quan hệ tình dục hay quan hệ với bao nhiêu người để định tội. Liệu quan hệ tình dục với 100 người có nặng hơn với một người?

- Nhiều quan tham khai nhận mối quan hệ tình dục ngoài luồng phát sinh từ tình cảm thật sự. Như vậy, họ chỉ vi phạm đạo đức chứ không thể xem là nhận hối lộ.

3. Về đạo đức: Quan chức phát sinh quan hệ không chính đáng sẽ bị bãi chức. Như vậy, hối lộ tình dục đã được ngăn chặn thông qua biện pháp kỷ luật và biện pháp đạo đức và không cần thiết dùng đến luật.

4. Phải phân định giới hạn đạo đức, kỷ luật, pháp luật, tội phạm. Vi phạm đạo đức, vi phạm kỷ luật, vi phạm luật pháp thông thường đều không phải là tội phạm.

Tại sao lại không?

Cách đây sáu năm, tại hội nghị về luật học hình sự do TP Thường Châu (tỉnh Giang Tô) tổ chức, nghiên cứu sinh thạc sĩ luật Kim Vệ Đông đã trình bày luận văn với chủ đề: Cần thiết lập tội danh hối lộ tình dục. Luận văn không được quan tâm nhưng khi công bố rộng rãi, dư luận xã hội nóng lên lập tức.

Bà Triệu Bình (Phó Tổng Giám đốc Công ty TNHH Kình Phong Tư Trung, đại biểu Đại hội Đại biểu nhân dân tỉnh Tứ Xuyên) cùng 16 đại biểu của tỉnh Tứ Xuyên đã trình lên Chính phủ, đề nghị tăng thêm tội danh hối lộ tình dục.

Bà cho rằng cần phải theo phương châm “Lấy đức trị quốc, lấy pháp trị quốc”. Theo bà, tuy hối lộ tình dục rất khó xác định giới hạn nhưng đây là mối nguy cho xã hội, là mầm mống tạo nên giao dịch quyền-sắc, tiền-sắc.

Từ năm 1996, trong một hội nghị trung ương bàn về sửa đổi Bộ luật Hình sự, ông Khương Vĩ (viện trưởng Viện Kiểm sát tỉnh Hắc Long Giang) đã phát biểu: Dù là lợi ích phi tài sản như sắp xếp ra nước ngoài du học hay phục vụ giới tính cũng có thể tính ra thành tiền.

Trên thế giới, nhiều nước đã có quy định về hối lộ tình dục. Luật Hình sự Nhật quy định: Nhân viên công vụ lợi dụng chức vụ tiếp nhận, yêu cầu hoặc thỏa hiệp hối lộ đều phạm tội nhận hối lộ. Từ thực tế tư pháp của Nhật cho thấy nội dung hối lộ bao gồm toàn bộ lợi ích mà con người có nhu cầu, có dục vọng, kể cả nghệ thuật biểu diễn geisha hay quan hệ nam nữ.

Trong luật của Đài Loan có tội lợi dụng chức vụ, quyền hạn để mưu đồ lợi ích, trong đó bao gồm lợi ích tài sản và lợi ích phi tài sản.

Công ước chống tham nhũng của Liên hợp quốc ký kết năm 2003 quy định: Phạm vi của hối lộ là những lợi ích không chính đáng. Tuy Công ước không nêu rõ lợi ích không chính đáng là lợi ích vật chất hay phi vật chất nhưng ít nhất cũng có thể hiểu, lợi ích không chính đáng không giới hạn trong lợi ích vật chất. (Theo Nhân dân nhật báo, Kiểm sát nhật báo)

Cuối tháng 4-2005, tòa án Thẩm Quyến (tỉnh Quảng Đông) kết án An Huệ Quân 15 năm tù về tội nhận hối lộ 2,1 triệu nhân dân tệ (4,6 tỷ đồng VN). Huệ Quân nguyên là cục trưởng Phân cục Công an khu La Hồ. Cô thường dùng chiêu hối lộ tình dục để được thăng chức hay mưu lợi cá nhân. Cho tình dục chưa đủ, Huệ Quân còn nhận hối lộ tình dục của năm cảnh sát địa phương. Đơn cử, một nam cảnh sát đẹp trai thuộc đơn vị của Huệ Quân đã quan hệ mật thiết với Huệ Quân và chỉ trong vòng hai năm, từ chức phó phòng đã leo lên đến chức giám đốc sở.

HỒNG ANH

Đừng bỏ lỡ

Video đang xem nhiều

Đọc thêm