Viện kháng nghị vì cho rằng nguyên đơn không bị lừa dối

Theo hồ sơ, năm 2011, ông Thọ và bà Hà ký hợp đồng chuyển nhượng hai thửa đất tọa lạc tại xã Trung Lập Thượng, huyện Củ Chi, giá chuyển nhượng là 370 triệu đồng. Ông Thọ đã trả đủ tiền nên yêu cầu bà Hà giao đất. Lúc này, ông phát hiện bà Hà không biết vị trí đất. Ông tự tìm hiểu thì biết đất mà phía bên bán cho ông xem thực tế thuộc xã Trung Lập Hạ, không phải Trung Lập Thượng.

Cho rằng mình đã bị lừa dối, ông Thọ khởi kiện yêu cầu tòa án giải quyết.

Trong khi đó, phía bà Hà cho rằng hai lô đất này không phải của bà. Bà chỉ đứng tên giùm cho ông Trần Đức Mạnh. Mọi giao dịch mua, bán là do ông Mạnh đứng ra. Chính ông Mạnh kêu bán đất, ký tên trên giấy nhận cọc và các giấy nhận tiền. Đến lúc ra công chứng bà Hà mới ra ký tên.

Xử sơ thẩm hồi tháng 12-2014, tòa sơ thẩm tuyên chấp nhận yêu cầu của ông Thọ, hủy hợp đồng chuyển nhượng và buộc bà Hà phải trả cho ông Thọ 430 triệu đồng.

Tuy nhiên, sau phiên xử, VKSND TP.HCM nhận định lời khai của các bên đương sự xác định rõ việc thỏa thuận chuyển nhượng là việc của hai bên ông Thọ và ông Mạnh. Từ đầu ông Thọ đã biết bà Hà chỉ đứng tên giùm ông Mạnh nên việc nhầm lẫn này bà Hà không có lỗi. Cấp sơ thẩm tuyên ông Thọ bị lừa dối là không có cơ sở. Mặt khác, trách nhiệm trả lại tiền (nếu có) là thuộc về ông Mạnh chứ không phải bà Hà.

Từ đó, viện đã kháng nghị, yêu cầu tòa phúc thẩm sửa án cho đúng quy định pháp luật.

Đừng bỏ lỡ

Video đang xem nhiều

Đọc thêm