Tòa buộc bồi thường chi phí hợp lý không cần hóa đơn

Trước đó, bà O. khởi kiện ra TAND quận 12 yêu cầu bà H. bồi thường thiệt hại. Theo bà O., do có mâu thuẫn trong kinh doanh nên bà H. đã dẫn người sang nhà bà gây sự, tát vào mặt bà. Hôm sau, bà H. còn cho hai phụ nữ giả mua hàng đến bịt miệng, khóa chặt tay bà để bà H. đánh đấm vào mặt, dùng đá xanh chọi vào nhiều nơi trên cơ thể bà... Theo kết luận giám định pháp y, bà bị thương tật với tỉ lệ 8% vĩnh viễn nhưng công an chỉ xử phạt hành chính bà H. và nói bà muốn yêu cầu bồi thường thì kiện ra tòa.

Sau nhiều lần bổ sung, bà O. đã yêu cầu tòa buộc bà H. bồi thường cho bà tổng cộng hơn 57 triệu đồng... Xử sơ thẩm, TAND quận 12 đã tuyên buộc bà H. bồi thường cho bà O. tiền thuốc, khám, chữa bệnh, tổn thất tinh thần, chi phí đi lại tổng cộng hơn 10 triệu đồng.

Bà O. kháng cáo. Tại phiên phúc thẩm, đại diện của bà O. yêu cầu bị đơn bồi thường thêm các khoản: Tiền taxi đi cấp cứu, đi lại khám điều trị 63 lượt (gần 1,3 triệu đồng); tiền bị mất thu nhập khi đi khám, chữa bệnh trong 14 ngày (2,8 triệu đồng); tiền 15 ngày tham gia các phiên tòa sơ, phúc thẩm (3 triệu đồng); tiền thuê mặt bằng nhưng năm tháng không kinh doanh được do bị thương phải chữa trị (17,5 triệu đồng); tiền tổn thất tinh thần (11,5 triệu đồng).

Đại diện của bà H. từ chối bồi thường thêm và đề nghị tòa giữ nguyên bản án sơ thẩm.

Theo tòa phúc thẩm, bản án sơ thẩm cho rằng bà O. có một phần lỗi nên chỉ chấp nhận một phần yêu cầu của bà O. là không chính xác, gây thiệt hại cho bà O. Trong vụ án này, bà H. hành xử không đúng luật, trực tiếp gây thương tích cho bà O. Lỗi hoàn toàn thuộc về bà H. nên bà H. phải có trách nhiệm bồi thường.

Về các khoản bồi thường, tòa xét thấy dù phía bà O. không xuất trình được hóa đơn tiền thuê taxi đi cấp cứu nhưng đây là khoản chi phí thực tế cần thiết, phục vụ cho việc cấp cứu kịp thời, phù hợp với đoạn đường đi từ hiện trường đến bệnh viện nên chấp nhận buộc bà H. bồi thường 500.000 đồng. Đối với tiền thuê xe ôm, đi xe buýt tái khám 63 lượt (mỗi lượt 20.000 đồng) dù không có hóa đơn, chứng từ nhưng phù hợp với thực tế là sau khi cấp cứu, bà O. còn phải tái khám nhiều lần. Tuy nhiên, bà O. chỉ bị thương tật 8% mà có tới 63 lượt tái khám, điều trị là không phù hợp nên tòa chỉ chấp nhận chi phí đi lại cho 20 lượt là 400.000 đồng.

Ngoài ra, bà H. hoàn toàn có lỗi nên bà O. yêu cầu bồi thường tổn thất tinh thần 10 tháng lương cơ bản là phù hợp. Còn yêu cầu bồi thường tiền mất thu nhập, tiền tham gia phiên tòa và tiền thuê mặt bằng nhưng do bị thương nên không buôn bán được của bà O. thì tòa bác. Bởi lẽ thực tế bà O. có thuê mặt bằng kinh doanh, có thu nhập. Việc bị bà H. gây thương tích chắc chắn có ảnh hưởng đến thu nhập nhất định của bà O. nhưng bà O. không đăng ký kinh doanh, không báo cáo thuế, không xuất trình được tài liệu chứng minh thu nhập mỗi ngày 200.000 đồng nên không có căn cứ xem xét...

HOÀNG YẾN

Đừng bỏ lỡ

Video đang xem nhiều

Đọc thêm