Để con bị bỏng nước sôi, cha mất quyền trực tiếp nuôi

Theo trình bày của chị D.: Tháng 2-2017, TAND huyện Sông Hinh đã ra quyết định công nhận thuận tình ly hôn giữa chị và anh B., giao con chung là cháu LNBA (sinh tháng 10-2014) cho anh B. nuôi dưỡng, anh B. không yêu cầu chị cấp dưỡng nuôi con.

Tuy nhiên, sau đó anh B. đã chăm sóc con không tốt, chủ yếu chỉ nhờ ông bà nội nuôi trong hoàn cảnh khổ cực, để con bị bỏng. Hiện anh B. không có nghề nghiệp, thu nhập không ổn định. Hơn nữa, khi chị thăm con thì cứ bị anh B. cản trở.

Theo chị D., trước đây khi vợ chồng ra tòa xin ly hôn, để tránh áp lực và muốn được ly hôn sớm nên chị mới đồng ý cho anh B. nuôi con. Nay chị có thu nhập ổn định, điều kiện về vật chất cũng như môi trường sống hội đủ điều kiện nuôi con. Hơn nữa, cháu A. vẫn chưa đủ 36 tháng tuổi, còn quá nhỏ nên cần có sự chăm sóc của mẹ. Vì vậy, chị yêu cầu anh B. giao con cho chị nuôi dưỡng.

Phía anh B. thì trình bày hiện anh và gia đình đủ điều kiện để nuôi cháu A. trưởng thành, việc đi học và mua bảo hiểm cho cháu không được là do chị D. không giao giấy khai sinh, làm ảnh hưởng đến việc học và sức khỏe của cháu. Chị D. cho rằng anh cản trở việc thăm nom con là không đúng vì trước đây chị đã từng đưa con đi chơi rồi sau đó giữ luôn, buộc anh phải yêu cầu cơ quan thi hành án can thiệp mới đưa được con về. Do đó anh không đồng ý giao con cho chị D.

Xử sơ thẩm hồi cuối tháng 10-2017, TAND huyện Sông Hinh đã chấp nhận yêu cầu khởi kiện của chị D., buộc anh B. phải giao con cho chị D. trực tiếp chăm sóc, nuôi dưỡng. Sau đó, anh B. kháng cáo bản án sơ thẩm.

Trong phiên xử phúc thẩm mới đây, TAND tỉnh Phú Yên nhận định: Thời điểm chị D. và anh B. ly hôn thì cháu A. mới được 35 tháng 27 ngày tuổi. Theo quy định của pháp luật thì cần giao con dưới 36 tháng tuổi cho chị D. nuôi dưỡng nhưng lúc đó chị D. chưa hội đủ điều kiện để nuôi con. Hiện nay chị D. đã có công việc, có nhà ở ổn định. Đối với anh B., trong quá trình nuôi con không lo cho con cẩn thận khiến cháu A. bị bỏng nước sôi, phải nhập viện điều trị. Hơn nữa, con nhỏ rất cần sự chăm sóc từ người mẹ. Do đó việc tòa sơ thẩm chấp nhận yêu cầu thay đổi người trực tiếp nuôi con của chị D. là có căn cứ, cần chấp nhận.

Từ đó TAND tỉnh Phú Yên đã bác kháng cáo của anh B., tuyên buộc anh phải giao con chung cho chị D. trực tiếp chăm sóc, nuôi dưỡng. Anh B. có quyền và nghĩa vụ thăm nom, chăm sóc, giáo dục, nuôi dưỡng con chung, không ai được ngăn cản.

Đừng bỏ lỡ

Video đang xem nhiều

Đọc thêm